Tách cà phê muối

Cô là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian này, bởi vì có người đã vì cô mà có thể dùng cả cuộc đời mình đi thực hiện một lời nói dối!

Anh và cô quen biết nhau trong một buổi tiệc. Cô lúc đó vừa trẻ trung, lại vừa xinh đẹp, nên có rất nhiều người theo đuổi, còn anh lại chỉ là một sinh viên đại học. Thế nhưng ngay khi nhìn thấy cô, anh đã gặp phải tiếng sét ái tình, mặc dù anh rõ ràng biết rằng bản thân mình không xứng với cô. Lúc buổi tiệc kết thúc, anh thu hết mọi can đảm đến mời cô đi uống cà phê, còn cô, mặc dù rất kinh ngạc, nhưng xuất phát từ phép lịch sự nên sau đó cũng đã chấp nhận lời mời.
 
Trong quán cà phê, không khí giữa hai người rõ ràng rất gượng gạo, mất tự nhiên, không hề có chủ đề nói chuyện, cà phê vẫn chưa mang lên. Cô chỉ mong việc này nhanh chóng kết thúc.
 
Đúng lúc đó thì người phục vụ mang cà phê lên, anh lắp ba lắp bắp mà nói với cô phục vụ:"Phiền…phiền… phiền cô lấy thêm cho tôi một chút muối".
 
Cô và cô phục vụ đồng thời giật mình, ngạc nhiên nhìn anh, ánh mắt của những vị khách khác trong quán cũng ngay lập tức tập trung hết cả lên người anh, mặt anh thoáng chốc đỏ bừng lên, nhỏ giọng nói: "Tôi, tôi có thói quen khi uống cà phê sẽ cho thêm một chút muối."
 
Nghe vậy, cô phục vụ liền đem muối đến cho anh, anh liền thêm chút muối vào cà phê, rồi từ từ đưa lên miệng uống.
 
Cô rất tò mò liền hỏi anh: "Tại sao anh lại cho muối vào cà phê?"


Anh trầm mặc một lát, sau đó mới đỏ mặt lắp bắp mà nói: "Lúc, lúc nhỏ… nhà tôi sống ở gần biển, tôi thường ngâm mình dưới biển, để những con sóng xô vào người, nước biển tràn vào cả trong miệng, vừa chát vừa mặn. Tôi đã rất lâu rồi không có trở về quê nhà, vì thế tôi hoài niệm tất cả những gì ở đó, bao gồm cả vị nước biển vừa chát vừa mặn đắng ấy. Cho nên tôi thích thêm một chút muối vào cà phê, có thể đó là do tôi rất nhớ quê mình mà thôi".
 
Điều này thật sự khiến người khác cảm động, bởi vì đây là lần đầu tiên cô nghe được một người con trai ở trước mặt mình nói rằng bản thân nhớ về quê hương. Cô nghĩ rằng, một người con trai luôn tưởng nhớ về quê hương khẳng định là một người con trai yêu gia đình, một người con trai yêu gia đình nhất định sẽ là người đàn ông có trách nhiệm. Cô đột nhiên cảm thấy khoảng cách giữa hai người bọn họ trong phút chốc bỗng được xích lại gần nhau hơn. Thế là cô cũng cùng anh nói chuyện về quê nhà phương xa… Hai người nói chuyện rất lâu rất lâu, càng nói càng vui vẻ, bất giác đã đến lúc tiệm cà phê đóng cửa. Lúc anh đề nghị được đưa cô về nhà, cô cũng không hề từ chối.
 
Bắt đầu từ đó, hai người nhiều lần hẹn gặp nhau hơn, cô phát hiện anh thật sự là một người con trai rất tốt, cao thượng, cẩn thận, ân cần,… còn có rất nhiều ưu điểm khác nữa. Cô thầm nghĩ trong lòng: "May mà lúc đó vì phép lịch sự mới không bỏ lỡ anh."
 
Sau đó bọn họ cũng cùng nhau đi uống cà phê ở rất nhiều nơi, mỗi lần cô đều sẽ nói với phục vụ:"Có thể cho thêm chút muối được không? Bạn tôi thích bỏ thêm chút muối vào cà phê."
 
Sau đó không lâu, cũng giống như những câu chuyện cổ tích vậy, “Hoàng tử cưới được Công chúa xinh đẹp, từ đó sống một cuộc sống hạnh phúc bên nhau.”
 

Bọn họ thực sự rất hạnh phúc, hơn nữa còn hạnh phúc suốt hơn bốn mươi năm trời. Mặc dù trong hơn bốn mươi năm ấy đã xảy ra rất nhiều biến hóa, nhưng tình yêu của hai người họ vẫn mãi mãi không hề thay đổi, bất luận là giàu hay nghèo, trước sau vẫn yêu thương lẫn nhau, mãi cho đến lúc anh bệnh qua đời.

Câu chuyện có lẽ nên kết thúc tại đây, nếu không có bức thư đó.
 
Bức thư đó là những lời sau cùng anh viết dành cho cô:
 
“Em thân yêu, hãy tha thứ cho anh đã vì lừa dối em suốt hơn bốn mươi năm trời. Đó là lời nói dối duy nhất – về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường, nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Thực ra anh từ trước đến nay chưa bao giờ thêm muối vào cà phê để uống. Lời nói đó đã khiến anh cả nửa đời uống cà phê muối. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu. Anh nhất định phải dùng cả cuộc đời mình đi thực hiện lời nói dối đó.
 
Thế nhưng, anh bây giờ đã không còn sợ gì nữa rồi, bởi vì anh phải đi rồi, người chết cuối cùng vẫn là dễ dàng được người khác tha thứ hơn cả, đúng không em?
 
Kiếp này gặp được em là niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời anh, nếu còn có kiếp sau, anh vẫn muốn cưới em làm vợ, cho dù lại phải uống thêm mấy mươi năm cà phê muối nữa, cũng không thành vấn đề. Chẳng qua nói thật là, cà phê thêm muối quả thật khó uống vô cùng. Cà phê mà còn bỏ thêm muối, lúc đó anh làm sao mà lại nghĩ ra chuyện đó được chứ?”
 
Nội dung của bức thư khiến cô vô cùng kinh ngạc, cô nghĩ đến lời nói dối năm nào của anh, bất giác không kìm được nước mắt mà nói với anh: "Em là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian này, bởi vì có người đã vì em mà có thể dùng cả cuộc đời mình đi thực hiện một lời nói dối!".
 
Theo
 Sưu tầm / Trí Thức Trẻ

Ế, kệ tôi!

Là con gái, chỉ cần chúng bạn đi về có đôi mà mình cứ lẻ bóng thì được coi là ế. Thực ra đâu phải do bản thân không biết chăm chút, hoàn thiện chính mình để đến nỗi chẳng ma nào ngó tới, lý do chỉ đơn giản là ta chưa gặp đúng người và yêu đúng lúc mà thôi.

Con gái ngoài 20, mỗi cuối tuần vẫn ngồi nhà ôm chăn ôm lap, chung thủy với những bộ phim Hàn xem mỏi mắt.
Con gái ngoài 20, sáng dậy sớm đi học, đi làm, chiều về nhà và ngoan ngoãn cho đến sáng hôm sau.
Con gái ngoài 20, điện thoại ngoài đọc tin nhắn của tổng đài còn chỉ dùng để nghe nhạc, chat chít kể lể với bạn thân.
Con gái ngoài 20, hỏi có người yêu chưa, có anh nào thích chưa, vẫn vừa cười vừa lắc đầu.
Vậy ra là gái ế.
Là con gái, chỉ cần chúng bạn đi về có đôi mà mình cứ lẻ bóng thì được coi là ế. Thực ra đâu phải do bản thân không biết chăm chút, hoàn thiện chính mình để đến nỗi chẳng ma nào ngó tới, lý do chỉ đơn giản là ta chưa gặp đúng người và yêu đúng lúc mà thôi.
Mà con gái ế, cũng đâu chỉ quẩn quanh mãi ở nhà, nhạt nhẽo với vài bộ váy áo, lười phấn son trang điểm?
Con gái ế, cũng có nhiều niềm vui của một cô gái theo chủ nghĩa tự do, không ràng buộc và có nhiều thời gian chăm lo cho chính mình.
ế kệ tôi,ế là một xu thế
ế thì sao nào ^^


Này nhé, một cô gái chưa có người yêu sẽ vô tư đi chơi với hội bạn mỗi cuối tuần, thậm chí nếu đứa này bận thì lại rủ đứa khác đi cùng, không như những cô nàng ủ rũ ở nhà với lý do "người yêu hôm nay bận".
Một cô gái ế đi shopping sẽ lựa chọn cho mình những bộ trang phục mà mình thích, thoải mái thử trong phòng thay đồ mà không sợ có một anh chàng nào đó đứng đợi mỏi chân ngoài cửa. Chúng ta cũng chẳng cần bận tâm với việc bộ váy này có "hợp mắt người ấy" hay không.
Ngày nghỉ lễ, trong khi các đôi nườm nượp kéo nhau ra đường, ra phố, tay nắm tay chen chúc giữa dòng người thì hội bạn cùng ế sẽ tụ tập với nhau, ăn uống, chém gió và đăng ảnh lên Facebook "ế đang là xu thế".
Con gái ế cũng sẽ chẳng mất công đi mua quà, chọn quà, đắn đo chọn địa điểm, lên kế hoạch đi chơi những ngày kỷ niệm. Chúng ta sẽ lại dành thời gian cho bản thân mình nhiều hơn, hay đơn giản là ghé thăm một vài người bạn cũ, đọc một vài cuốn sách hay ho.
Con gái ế nhiều khi cũng hay chạnh lòng khi nhìn bạn mình có người đưa đón, có người tặng hoa những ngày 20/10, 8/3... sẽ lại đôi lần tủi thân khi điện thoại chẳng bao giờ có được một dòng tin nhắn quan tâm thân mật.
Con gái ế nhiều khi cũng muốn được như chúng bạn, cũng muốn có một chàng trai nắm tay mình trên phố, cũng muốn đoạn đường hàng ngày vẫn đi sẽ không còn cô đơn.
Nhưng rồi con gái ế nhận ra rằng, cuộc sống đa sắc màu, tình yêu đa hình khối. Không phải là chúng ta sẽ làm bạn mãi mãi với cô đơn, chỉ đơn giản là người chúng ta muốn gặp chưa xuất hiện.
Vậy nên dù ế, con gái vẫn luôn tìm được niềm vui cho chính mình, vẫn luôn là những cô nàng trẻ trung, xinh đẹp và cá tính.
Con gái ế vẫn sẽ luôn làm đẹp cho chính mình, cũng không ngại ngần làm mới bản thân với kiểu tóc mới, style mới.
Con gái ế sẽ chẳng ngại ngần mà nói với mọi người rằng:
" Ế. Kệ tôi!"
Nguồn: kenh14.vn
https://dantri.com.vn/xa-hoi/phut-trai-long-cua-nu-cong-nhan-tro-ve-tu-tam-dich-vu-han-20200207065037988.htm

Tuổi 22, chẳng có gì ngoài tuổi trẻ...!

Ừ, tuổi 22 chẳng có gì ngoài tuổi trẻ. Nhưng chỉ cần nhiêu đó thôi, thế cũng đủ cho một sự khởi đầu mới rồi.



Tuổi 22 và những chữ “thất”…

Suốt gần hai mươi năm đi học, tính cả những năm còn khóc lóc ở nhà trẻ, hay những khi tranh giành kẹo mút ở lớp mẫu giáo, chẳng có ngày nào là không mong nghỉ học. Tuổi trẻ, ta khờ dại nghĩ rằng học là một trận chiến gian nan. Đến tận năm cuối, vẫn mong ngóng từng ngày được “thoát” khỏi cảnh khổ ải này. Để đến một ngày, đột nhiên “thất học”, chợt hoang mang và lại muốn quay lại thời cắp sách tới trường.

Rời ghế nhà trường, khi đã “thất học” cũng đồng nghĩa là sẽ thất nghiệp. Sự lo lắng biến thành nỗi sợ hãi khi phải đối mặt với gánh nặng cơm, áo, gạo, tiền… Chúng ta từ một cô, cậu sinh viên chỉ biết đến sách vở, giờ đây phải đứng trước hàng ngàn nỗi lo khác.

Thất học, thất nghiệp, càng đau khổ hơn nếu rơi vào thất tình. Sự thật thì ở tuổi nào người ta cũng có thể thất tình. Nhưng thất tình ở tuổi 22 thì khác hoàn toàn, bởi đó là lúc ta bị đẩy từ lớp vỏ bọc an toàn ra ngoài cuộc sống. Sẽ chẳng còn là những cuộc tình ngây thơ, trẻ con như thời học sinh, chẳng còn những ngọt ngào, hờn dỗi đáng yêu như tình yêu trên giảng đường. Tình yêu giờ đây không còn đơn thuần như trước.

Công việc, tiền bạc và rất nhiều mối quan hệ khác có thể khiến cho tình yêu trở thành một điều gì đó phức tạp hơn rất nhiều. Bạn có thể mất đi tình yêu chỉ vì những lý do rất đơn giản: vì gia đình không môn đăng hộ đối, vì không có việc làm, vì khoảng cách, một người về quê còn một người ở lại thành phố…

Tuổi 22, tuổi trẻ trên những con đường
Tuổi 22 trên những con đường ...
Sau tất cả những chữ “thất” chính là “thất vọng”. Thử nghĩ xem, một người vừa thất học, vừa thất nghiệp, lại thêm cả thất tình sẽ thê thảm tới mức nào? Bạn sẽ không dám đối mặt với bố mẹ, bạn bè, người thân, thậm chí là không dám đối mặt cả với bản thân mình…

Nhưng sau tất cả, ta lại nhận được một tài sản vô cùng quý giá.

Tuổi 22, chẳng có gì ngoài tuổi trẻ…

Tuổi 22, có thể phải nhận lấy rất nhiều chữ “thất”, có thể chỉ có đôi bàn tay trắng, phải bắt đầu từ con số 0, nhưng hãy vững tin lên, bởi chúng ta đang có một tài sản rất lớn. Đó chính là tuổi trẻ.

Ừ, tuổi 22 chẳng có gì ngoài tuổi trẻ. Nhưng chỉ cần nhiêu đó thôi, thế cũng đủ cho một sự khởi đầu mới rồi.

Hãy mạnh mẽ đón nhận tất cả những chữ “thất”, hãy ngẩng cao đầu, đối mặt với mọi khó khăn, thử thách. Đừng ngại những vấp ngã, bởi có thất bại thì mới có thành công. Đừng lo sợ sự bắt đầu, bởi mọi thứ đều từ con số 0 đi lên.

Còn trẻ mà, nên đừng ngại sống với đam mê. Hãy sống hết mình, để một ngày nào đó nhìn lại, ta có thể tự hào rằng tuổi trẻ của mình đã từng mạnh mẽ như thế…